Diễn đàn học sinh ABC4 - THPT Nguyễn Trãi - Niên khóa 2010-2013
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Hoa và gỗ, sự kết hợp hoàn hảo cho Nhà đẹp
Gõ 3 lần Anh Yêu Em EmptySat Sep 08, 2012 11:48 am by Khách viếng thăm

» GỖ NGUYÊN LIỆU THẬT ĐỘC ĐÁO!!!
Gõ 3 lần Anh Yêu Em EmptyWed Aug 29, 2012 11:37 am by Khách viếng thăm

» TRUNG TÂM MỸ THUẬT MS TUYỂN SINH
Gõ 3 lần Anh Yêu Em EmptySun Aug 26, 2012 12:21 pm by Khách viếng thăm

» Venus Bảo Bình
Gõ 3 lần Anh Yêu Em EmptyMon Jun 11, 2012 8:36 am by ngnhah

» Chuyến đi chơi suối của B4
Gõ 3 lần Anh Yêu Em EmptySun Jun 10, 2012 8:48 am by Our_last_Stand

» Hand Shadow Performence. <<<<Vô đối
Gõ 3 lần Anh Yêu Em EmptyMon Jun 04, 2012 9:48 am by mihemihe

» Thu cuối Chế (biến thái level 10 sao) :))
Gõ 3 lần Anh Yêu Em EmptySat Jun 02, 2012 5:10 pm by ngnhah

» Khmer - Tim Lai Giac Mo - Ho Ngoc Ha
Gõ 3 lần Anh Yêu Em EmptySat Jun 02, 2012 4:52 pm by ngnhah

» Thêm 1 cuốn album ở Thạch Lâm nữa nhé!
Gõ 3 lần Anh Yêu Em EmptySat Jun 02, 2012 4:02 pm by ngnhah

Top posting users this week
No user

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar

Statistics
Diễn Đàn hiện có 58 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: boroco

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 510 in 261 subjects
Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 16 người, vào ngày Sun Apr 28, 2024 9:50 am

Gõ 3 lần Anh Yêu Em

Go down

Gõ 3 lần Anh Yêu Em Empty Gõ 3 lần Anh Yêu Em

Bài gửi by kapu-chan-06 Fri Nov 19, 2010 9:03 am

“Không cùng chết nhưng vẫn có thể cùng sống ! Không thể gặp nhau nhưng vẫn có thể yêu nhau ! Không thể là đời này kiếp này, nhưng sẽ là mãi mãi !

Cô ấy hỏi tôi: “Anh quen Hồ phải không ?” “Đúng. Mùa đông năm ngoái, tôi đã cùng ăn cơm với cô ấy, trong ấn tượng của tôi đó là một cô gái tài hoa, dịu dàng, thanh tú.” “Thích cô ấy à ?” “Đúng.” “Vậy thì nên biết câu chuyện của cô ấy...” Hồ là một nhà văn nữ, mới tốt nghiệp đại học không lâu, sở trường viết tiểu phẩm và thơ mới, những điều cô ấy viết luôn sinh độngvà tràn đầy tình cảm, qua giọng văn cũng có thể thấy được cô ấy làngười con gái đa tình và tinh tế. Hồ chưa kết hônlần nào, cha mẹ ở miền Nam. Trong một buổi họp mặt văn nghệ sĩ Đài Bắc,cô quen Châu. Châu không phải là nhà văn, mà chỉ là phóng viên một tờbáo, nhưng anh cũng biết sáng tác, biết thưởng thức, thậm trí còn biếtvẽ nữa. Tài năng và tướng mạo của Châu nhanh chóng hớp hồn nữ nhà văntrẻ, nhưng có điều Châu là người đàn ông đã có gia đình. Nhân loại có biết bao nhiêu câu chuyện “Tương kiến thái vãn” (Gặp nhau quá muộn – Tên bài hát nổi tiếng của Tiểu Trùng), nhưng quen nhau thì chẳng bao giờ là muộn. Hồ và Châu quen nhau rồi yêu nhau, giữa quen và yêu là chặng đường vừa dài vừa gập ghềnh. Tôi tin rằng họ đã trải qua một conđường đầy gian nan vất vả, chắc chắn là đầy mâu thuẫn, day dứt, khổ sở,áp lực và cảm giác phạm tội. Xã hội Đài Loan, nói mới cũng không hoàntoàn là mới, nói cũ cũng không phải là cũ, một mặt thì lắng nghe nhữngnhân vật thuộc trào lưu hiện đại, mặt khác lại bảo thủ đến cực đoan. Hồvà Châu bị kẹt giữa hai bờ. Châu là con nhà có học, vợ cũng là con nhà danh giá, hai người đã có một trai một gái. Bấtluận là về mặt đạo nghĩa hay trách nhiệm đều không cho phép anh ngoại tình, chứ đừng nói tới chuyện bỏ người này lấy người kia. Thế nên Hồ vàChâu đành phải giấu giếm tình cảm của mình. Họ thường gặp nhau trongnhững buổi dạ tiệc hoặc gặp mặt họp hành. Bốn mắt nhìn nhau, ngàn vạnlời muốn nói nhưng không thể tỏ bày. Có một lần, khi họ có cơ hội chỉ riêng hai người, Châu nói: “Đó chỉ là ba chữ thôi, ba chữ ấy từ khi có lịch sử, có nhân loại, người ta đã nói với nhau ba chữ này, đó là: Anhyêu em. Anh không thể lúc nào cũng nói câu này với em, nhưng chúng ta quy ước nhé, nếu anh gõ 3 tiếng xuống bàn, có nghĩa anh muốn nói với emrằng: anh yêu em; nếu anh vỗ vai em 3 lần, cũng có nghĩa là anh muốn nói: anh yêu em; nếu anh gọi điện thoại cho em đổ chuông 3 lần tắt máy,cũng có nghĩa là anh muốn nói: anh yêu em; thậm trí anh nhìn em chợpmắt 3 lần cũng có nghĩa là: anh yêu em; giơ 3 ngón tay, ho 3 tiếng, rítthuốc lá 3 hơi... đều có nghĩa là anh đang nói: anh yêu em.” Thật là một quy ước lãng mạn !

Sau đó, một khoảng thời gian rất dài, họ sống trong “3 lần”. Gõ 3 tiếng,anh yêu em. Kêu 3 tiếng, anh yêu em. Chớp mắt 3 lần, anh yêu em. Chuôngđổ 3 lần, anh yêu em. Huýt sáo 3 lần, anh yêu em. Thở dài 3 lần,anh...nh...yêu..êu...em...m. Tình yêu như thế cócái buồn của nó, có cái đẹp của nó, có ý thơ của nó, có sự tàn nhẫn củanó, có sự điên cuồng của nó, có cả sự đau khổ của nó. Bấtl uận thế nào, tình yêu của Châu và Hồ cũng cứ trôi qua như vậy. Vì tình yêu này mà Hồ từ chối tất cả những chàng trai đến với mình, cô sống trong cô độc. Dần dần những người bạn thân của hai người cũng biết chuyện. Còn bản thân hai người sau những nỗi nhớ sâu đến tận xương, ngày càng thấy tình yêu của người kia dành cho mình là vô cùng. Thế là Châu bắt đầu kiếm chuyện gây sự với vợ, và đem chuyện của mình ra nói với bố mẹ, bắt đầu công khai tranh đấu cho tìnhyêu – con đường này xem ra còn tàn khốc đau khổ hơn. Châu vì Hồ và tranh đấu, Hồ vì Châu mà chịu người đời chửi mắng. Cuối cùng vợ Châu cũng chấp thuận ly hôn. Một ngày tháng 7 năm ngoái, Hồ và Châu hẹn nhau đến ăn trưa trong một nhà hàng ở Đài Bắc. Hôm đó trong lòng Hồ rất vui, bởi sau nhiều năm lén lútyêu nhau, bây giờ mới được công khai. Ai ngờ được, bữa cơm ấy cô đợi mãi nhưng Châu không xuất hiện, mà lại là mãi mãi không xuất hiện. Sáng hôm đó, Châu đã ra đi mãi mãi vì tai nạn ôtô. Như vậy đấy, đang sống sờ sờ ra đấy bỗng nhiên chết đi. Vĩnh viễn. Nhưng người sống thì vẫn phải tiếp tục sống. Hồ cũng không biết tại sao mình vẫn sống được, những tháng ngày ấy cô sống mà như đã chết rồi, đối với tất cả mọi chuyện xung quanh cô nhìn mà không thấy. Cảm giác trái tim tan nát, chỉ có người đã từng trải qua mới thấu hiểu. Khoảng thời gian ấy, cô như không còn cảm giác, không biết suy nghĩ, không có ý thức, sống như một sự tồn tại, đau khổ đến tột cùng, tưởng chừng nỗi đau không bao giờ có thể lành được nữa, không còn hy vọng gì nữa. “Cái chết” đã huỷ hoại tất cả, tình yêu, ước mơ và hy vọng. Đêm thứ bảy sau ngày Châu mất, rất nhiều bạn bè của Châu đến truy điệu anh. Hồ cũng đến, cô tiều tuỵ và vô hồn. Vẫn đồ vật cũ ấy, nhưng ai sẽ gõ 3 lần, ho 3 lần, chớp mắt 3 lần, huýt sáo 3lần, thở dài 3 lần... với cô nữa đây ? Đêm ấy thành phố Đài Bắc đèn điện sáng huy hoàng đến lạ. Nhưng trong lễ truy điệu Châu,nơi gian phòng rộng lớn, đèn bỗng nhiên phụt tắt, tất cả tối om. Trong sự ngạc nhiên của mọi người, đèn sáng lên, rồi lại tắt, lại sáng, lại tắt. Liên tục 3 lần liền ! Hồ suýt nữa khuỵ xuống. Đèn sáng 3 lần, anh yêu em ! Cái chết không phải là điểm cuối cùng, Hồ như sống lại, lại có thể tiếp tục đối diện với cuộc sống, lại bắt đầu ngồi bên những trang viết. Chết không có nghĩa là mất tất cả !
kapu-chan-06
kapu-chan-06
Binh nhất
Binh nhất

Giới tính Giới tính : Nữ Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 19
Điểm Điểm : 4966
Danh tiếng Danh tiếng : 3
Sinh nhật Sinh nhật : 22/06/1995
Ngày gia nhập Ngày gia nhập : 15/11/2010
Tuổi Tuổi : 28
Đến từ Đến từ : Những mảnh vỡ :X
Sở thích Sở thích : Cry ....and..... smile

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết